Ngoài sân trước của đại phòng có mấy người đang ở đó, Phương Ngô Thị đang giặt đồ ở bên cạnh miệng giếng, còn Phương lão đại đang cắm mạ. Phương Đại Trụ từ khi bị vạch trần thì bắt đầu theo người trong nhà học cách làm ruộng, lúc này ông ta mang giày rơm ăn mặc quần áo rách vá ngồi bên cạnh. Tuy rằng hắn bị người ở trong nhà bắt phải làm ruộng nhưng từ trước giờ ông ta đã làm việc này bao giờ đâu. Phương Đại Trụ tự xưng là người đọc sách nên vốn dĩ khinh thường loại việc nặng nhọc như cày cuốc ruộng đất trồng cây này. Nhưng lúc này ông ta lại ngồi xổm ở chỗ đó miệng mồm nhăn nhó và đôi mắt lé, gương mặt thúi vô cùng.
Từ lúc tháng chạp năm trước bị Tư Thục đuổi ra cho đến bây giờ đã hơn hai tháng rồi. Chỉ là một việc nhỏ như cấy mạ ươm giống mà ông ta còn không học được thì học quang học sẽ còn gian dối trộm dùng mánh khóe để lười nhác như thế nào nữa.
Lúc này ông ta đang ngồi xổm trong sân, đầu quẹo qua một bên giả vờ đau bụng, bất kể Phương Ngô Thị mắng chửi như thế nào ông ta cũng sống chết không chịu đứng lên.
Đại phòng và nhị phòng đã trở nên lạnh nhạt từ ngày mà bà Phương bị vỡ đầu chảy máu được khiêng về.
Dù ở trong cùng một thôn nhưng đã hai tháng rồi chưa nói với nhau một câu nào. Đại phòng kiêu ngạo chờ vài ngày kế nhị phòng sẽ vội vàng tới xin làm hòa. Nhưng chờ đợi đã nhiều ngày như thế rồi mà hai vợ chồng vô dụng bên kia không chỉ không tới mà còn nghe nói họ đã vào trong thị trấn bắt đầu làm ăn. Phương Ngô Thị chống hông ở trong sân chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, khóe mắt bà ta liếc nhìn thoáng qua về phía xe bò.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây