"Nếu như ngươi muốn bán thì bên chỗ của ra sẽ chuẩn bị kỹ càng một chút." Một gian thương sẽ không thích lãng phí bất kỳ cơ hội nào: “Có điều như thế thì giá cả phải tính khác một chút đấy. Nếu các ngươi có thể đưa một chút hương liệu Tây Vực cho ta nhồi vào thì hương vị của lạp xưởng sẽ càng ngon hơn nữa."
Các đội buôn đi Tây Vực đều kiếm lời riêng rất nhiều từ việc bán lại hương liệu đặc sản của Tây Vực. Chỉ có điều là thứ hương liệu này không dễ bán, một là bởi vì nó có rất ít, thứ có càng ít thì càng quý giá hơn, người mua những thứ hương liệu này chỉ có những gia đình quý tộc giàu có. Hai là hầu hết mọi người đều không biết phải sử dụng thứ hương liệu này như thế nào, cứ cho là bọn họ từng đi qua Tây Vực và biết những thứ này có thể nấu ăn được đi nhưng mùi vị của những thứ này, người ở đây thật sự không chịu nổi.
"Giá cả của thứ hương liệu này rất quý," Người dẫn đầu đội buôn họ Phùng, người đồng hành với hắn ta đều gọi là ông chủ Phùng, hình như hắn ta có cửa hàng ở bên Ngọc Môn Quan: “Thứ ấy ở cửa hàng Trung Nguyên bên này bán tới mười lượng bạc một cân, tuy rằng chúng ta có thể bán giảm giá một chút nhưng không thể thấp hơn năm sáu lượng bạc được."
Vận chuyển mang đồ từ nơi thật xa tới đây, bọn họ cũng cần có cơm ăn.
"Đó là tất nhiên rồi." An Lâm Lang gật gật đầu: "Có điều nếu giá tiền quý quá thì đồ bán cũng sẽ tăng gấp đôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây