Khoan đã, hình như chiến trận cũng nháo trò như vậy. Chu Công Ngọc mỉm cười đứng ở cửa chính, đặc biệt thay một bộ đồ mới tinh, quả nhiên là đẹp từ trong ra ngoài. Mái tóc đen búi nửa với sợi dây cột tóc màu xanh, nghiêng mặt ngây ngốc nhìn mọi người. Hắn đứng sừng sững bên dưới tấm bảng, sau đó kéo tấm vải đỏ phủ trên bảng hiệu quán ăn Tây Phong xuông.
Bốn chữ lớn rồng bay phượng múa hiện ra, chớp mắt một cái là một tràng vỗ tay khen hay nhiệt liệt.
“Chữ viết không tệ? Huynh viết à? An Lâm Lang vừa vỗ tay vừa nhỏ giọng hỏi.
“Ừm, làm trong lúc rảnh rỗi thôi. Chu Công Ngọc mỉm cười, cũng nhỏ giọng đáp lại.
Tiếng nói chuyện hi hi ha ha vang lên trong đám người đứng bên dưới bậc thang, có cô nương dè dặt cũng dám lớn tiếng hỏi tên hỏi tuổi tác của Chu Công Ngọc, còn hỏi xem hắn đã lấy vợ hay chưa. Vừa mới nói xong, một tràng cười vang lập tức vang lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây