Nàng cứ xới chỗ này xới chỗ kia như nghịch mò, cuối cùng xới đến trời tối cũng không xới ra cái gì. Vẫn là Chu Công Ngọc trở về từ bên ngoài nhìn không được, thấy dáng vẻ xem mèo vẽ hổ của nàng thì hắn nhận lấy cái cuộc rồi nhanh nhẹn xới hai mảnh đất cho nàng.
An Lâm Lang khiếp sợ không thôi: “!!!
Mở rộng tầm mắt! Nàng không khỏi nghi ngờ trước kia nàng đoán sai rồi, chẳng lẽ tổ tiên của tên này làm điền sản, có lẽ nghề nghiệp ở cổ đại là… địa chủ? Chu Công Ngọc là con trai nhà địa chủ?
Công cụ hình người con nhà địa chủ không biết suy nghĩ trong lòng nàng, hắn thẳng lưng cất cái cuốc ở phía sau cửa trong biểu cả kinh ngạc với hai mắt trừng lớn của nàng.
Lúc trở về, An Lâm Lang đã bưng chậu ngồi xổm gieo giống ở trong mảnh vườn rau mà hắn vừa xới kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây