Tuy lúc thu mua với giá thấp nhưng lái buôn chỉ cần quay đầu mang về Ngõa thị thì sẽ bán được gấp đôi. Bà Phương tự mình xuống nông thôn chọn mua nên hời hơn nhiều. Bà cụ là người phúc hậu, cuộc sống của nông dân cũng khổ nên bà cụ không muốn chiếm lợi với người khổ. Cho nên bà cụ đều mua giá hai đồng một cân, để sau này bọn họ giữ lại hết rau củ trái cây tươi cho bà cụ, ngay cả như vậy thì giá cũng rẻ hơn một nửa so với mua ở trong Ngõa thị.
Như vậy mọi người đều đang bận rộn, ngược lại có vẻ An Lâm Lang không làm việc đàng hoàng.
Bà cụ sắp xếp chuyện ngoài đó, còn mình thì ở nhà nghịch hơi sọt khoai tây được mang về từ huyện.
Thứ đồ chơi này là hàng hiếm, trên thị trấn không có, nông thôn lại càng không. Nó được đặt ở trong sân, bà Phương nhìn nửa ngày mà cũng không biết nó là thứ gì. Bà cụ cầm lên tay ước lượng hai lần, sau đó lại ngắt lên vỏ khiến nó chảy ra nước: “Đây là loại trái cây hiếm gì? Là trái cây hay lương thực À? Có thể ngắt ra nước, mẹ nhìn thế nào cũng thấy hơi giống quả táo…
Đúng thật khoai tây có tên là quả táo ở khu vực Trung Âu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây