An Lâm Lang sờ trán hắn, có hơi nóng: "Huynh ngồi một lát, ta đi nấu cháo. Ăn ít cháo, ngủ một giấc, ngày mai chúng ta nhanh chóng xong việc về nhà."
Người ngày thường luôn có chút khoảng cách lúc này ngồi trên ghế đẩu ngẩng đầu nhìn An Lâm Lang, ngoan ngoãn gật đầu: "Ừ."
"Huynh nghỉ ngơi một lát."
An Lâm Lang vừa đứng dậy định ra ngoài, chỉ mới nhúc nhích đã nhận ra cổ tay mình bị nắm lấy: "Hửm?"
"Đi đâu?" Đôi mắt ngày thường rất sáng lúc này hơi có vẻ mê man, hắn chậm rãi mở to mắt hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây