Tương lai nếu có biến cố, gia nương tất nhiên phải tiến lùi với chúng ta. Nương biết con không cam tâm, cũng hiểu được con không buông bỏ được mối thù của cha và huynh. Chuyện này nương không cản con, nhưng tương lai Cảnh vương phủ được giải oan, báo được thù, gia nương phải về Yên Kinh với chúng ta. Con cứ từ chối như vậy rốt cuộc là vì sao? Có phải còn nhớ mong Minh Hi của Cố gia không?
Trong lòng có rất nhiều ưu phiền nhưng không nói rõ với Dư thị. Chu Cảnh Sâm cũng chỉ có thể ngậm miệng không nói: “Mẫu thân đừng đoán mò, không liên quan đến Cố cô nương.
Dư thị tức giận lại vỗ cho hắn một cái: “Con cứ cố chấp đi! Tương lai mà hối hận thì cũng đáng đời con!
Tương lai hắn có hối hận không cũng không rõ, Diệp Gia bưng một chậu thịt dê ra, lại lấy hai củ khoai. Buổi trưa hôm nay có món canh thịt dê hầm khoai, thừa một phần thịt dê, Diệp Gia định làm món thịt dê bắt cơm đơn giản. Nàng rất muốn ăn cơm, ăn bánh bột một khoảng thời gian dài, nàng cực kì muốn ăn cơm. Có lẽ vì quá thèm, Diệp Gia vừa vo gạo vừa làm thịt dê bắt cơm tự mình nuốt nước bọt.
Dư thị nhìn thấy bóng dáng nàng lắc lư nhanh chóng nuốt lời trong cổ họng xuống, âm thầm vỗ Chu Cảnh Sâm một cái nữa, bà ấy mới xoa xoa tay tới hỏi: “Gia nương đang làm gì vậy? Trưa nay chúng ta ăn cơm thịt dê sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây