Diệp Đệ ngơ ngác, từng giọt từng giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt, nhưng nàng ấy vẫn cắn chặt răng thu dọn hành lý của mình.
Tuy tam tỷ độc miệng, hay nói lời khó nghe nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ tới tỷ muội các nàng. Diệp Đệ lại biết làm rất nhiều việc, bây giờ đi theo tam tỷ thì nàng ấy sẽ càng thêm cố gắng làm việc hơn nữa!
Sau khi đưa ra quyết định này, dường như trái tim của Diệp Đệ đã tìm được mục tiêu để tồn tại nên nó đã yên tĩnh trở lại. Nàng ấy dằn lòng chịu đựng, chờ một ngày lại một ngày trôi qua, mãi cho đến cái ngày Diệp Gia phải chuyển đi ấy, hôm ấy trời còn chưa sáng, Diệp Đệ đã nhẹ tay nhẹ chân mở cửa chuồn từ Diệp gia ra ngoài. Nàng ấy không dám đi chặn cửa Chu gia, sợ sẽ bị Diệp Gia đưa trở về nên liền dứt khoát đi ra quan đạo đứng chờ.
Nàng ấy đã quyết ý rồi, nếu như không chờ được Diệp Gia thì nàng ấy sẽ tự đi tới trấn Đông Hương tìm người.
Chu gia đang kinh doanh sạp hàng ăn uống, chắc chắn sẽ bày bán hàng quán ở trên chợ. Tìm một ngày không được thì tìm hai ngày, hai ngày không được thì ba ngày...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây