Diệp Đệ lắc lắc túi thuốc trong tay rồi xoay người đi, cũng chẳng muốn hỏi tên người kia nữa.
Cuối cùng thì Diệp Viện vẫn gả ra ngoài, trong cái rủi lại có cái may, nam tử hủy hoại sự trong trắng của nàng ấy cũng là một người có trách nhiệm. Tuy hắn ta là một người dị tộc nghèo kiết xác, nhưng lại bằng lòng chuẩn bị mọi việc để làm một buổi hôn lễ vẻ vang và danh giá cho Diệp Viện, thậm chí còn đưa hai mươi lượng bạc tiền sính lễ cho Diệp Vượng Sơn cố tình gây sự. Những chuyện khác thì cho dù có thế nào đi nữa, chỉ tính mỗi sự hào phóng rộng rãi của hắn ta trong chuyện này thôi là đã khiến Diệp Đệ thầm thừa nhận người tứ tỷ phu này trong lòng rồi.
Nghèo cũng không sao, nhưng không thể không coi trọng tức phụ nhà mình được. So với mấy người Kim gia ngay khi mới nghe được một chút tin tức đã vội vội vàng vàng đến Diệp gia từ hôn thì hắn ta so ra nghiêm túc và chỉn chu hơn rất nhiều.
Thế nhưng cũng là vì lúc này Diệp Vượng Sơn vẫn còn đang cản trở hôn sự của Diệp Viện, kiên quyết đòi sính lễ nên Diệp Viện cũng đã hoàn toàn chết tâm đối với người cha ruột này. Diệp Vượng Sơn căn bản không hề coi nữ nhi các nàng là con người, hoàn toàn không quan tâm đến sự sống chết của nữ nhi. Trong lòng nàng ấy dồn nén một nỗi căm ghét vô cùng, sau khi Diệp Viện xuất giá, cả người nàng ấy lại càng trở nên chán nản và sa sút hơn. Có lúc Diệp Đệ nghĩ, cho dù có chạy trốn ra ngoài rồi bị bọn buôn người lừa gạt bắt đi thì cũng còn hơn bị cha nương ruột thịt đâm cho mấy nhát dao vào tim như thế này.
Tuy nói rằng vẫn hết sức mong mỏi được cắt đứt quan hệ với Diệp gia, nhưng một nữ nhi như nàng ấy, ngoại trừ việc xuất giá gả cho người ta thì đời này đã định sẵn rằng đừng hòng thoát khỏi sự ràng buộc với nhà mẹ đẻ. Trước kia Diệp Đệ còn có thể nghĩ tới vị sĩ quan kia, nhưng đến giờ đã không còn sót lại chút tâm tư nào nữa. Trên đời này, dựa dẫm vào bất cứ ai cũng đều không đáng tin cậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây