Mùa xuân vừa đến, Diệp Đệ xách thùng giặt áo quần từ dưới đê đập đi lên, hai tay đã lạnh đến đỏ.
Vừa nãy nàng ấy ngồi rất lâu, chân đã bị tê cứng, không cẩn thận đạp xuống dưới ao bị ướt nửa chân. Vết nứt trên bàn tay vừa đau vừa ngứa, nàng ấy ngẩng đầu lên nhìn bầu trời âm u. Trấn Lý Bắc rất hiếm khi có mưa, năm nay không biết tại sao đã mưa liên tục mấy ngày rồi, mưa đến mức khắp nơi đều ướt át và dính dính. Hơi lạnh ẩm ướt giống như mọc thêm con mắt chui vào trong xương cốt người, làm cho chân của nàng ấy tê vì lạnh.
Nhớ tới tam tỷ rơi xuống nước không biết sống chết thế nào, Diệp Đệ khó tránh có hơi lo lắng. Chỉ e là tam tỷ được cưng chiều nhất ở trong nhà, sau khi lại đem ra đấu với giá cao cha nương không quan tâm tới nàng ấy sống chết ra sao. Trong ngày lạnh lẽo bị Trương Xuân Phân đẩy xuống nước, không biết Chu gia có mời đại phu cho không?
Trong lòng nghi ngờ, Diệp Đệ hà một hơi nóng vào tay, lại nhấc thùng giặt áo quần lên chân cao chân thấp đi về nhà.
Nàng ấy vừa mới bước đến cổng thôn, vẫn chưa bước vào thôn, thì nhìn thấy có một nhóm người ngồi dưới đất bên cạnh bia đá ở cổng thôn không biết làm gì. Diệp Đệ giật mình, lập tức nhắm mắt lại không dám nhìn về bên đó. Trong thôn không thiếu kẻ lưu manh háo sắc, tướng mạo của ba tỷ muội Diệp gia đều nổi tiếng xinh đẹp. Dù là Diệp Đệ còn nhỏ tuổi, nhưng cũng mấy lần bị mấy tên côn đồ trêu chọc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây