Diệp Gia nhìn bà ấy một cái, thấy sắc mặt bà như vậy cũng đoán được đôi phần. Không ngoài việc Chu Cảnh Sâm đăng cơ xong mở rộng hậu cung, chút chuyện này nàng không mấy lo lắng, Chu Cảnh Sâm kia hình như không có tính toán đó. Về phần triều thần tiến gián, nói thật, Chu Cảnh Sâm còn không yếu đến mức bị đám triều thần kia uy hiếp: "Nương đừng lo lắng việc này, không bằng ngẫm xem tiến cung rồi, việc làm ăn của chúng ta nên tiếp tục thế nào.
“Hả? Dư thị sửng sốt, há hốc mồm: “Vẫn kinh doanh tiếp ư?
"Nhà chúng ta nhiều sản nghiệp như vậy, bỏ ra rất nhiều công sức mới gây dựng được chừng đó, không giữ lại cho mình chẳng lẽ tặng cho người ta?" Nàng đi Huệ Châu một chuyến, lại tịch thu không ít tài sản. Bây giờ trong tay có nhiều đồ như vậy, không lợi dụng cho tốt thì quá lãng phí.
“Đúng vậy, nhưng trong hậu cung cũng có rất nhiều việc cần quản lý. Không đến mức trăm công ngàn việc như tiền đình nhưng cũng chẳng rảnh rang được ngày nào.
"Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần hậu cung thưa người thì chuyện sẽ ít thôi. Trước kia hậu cung sở dĩ khó quản lý là vì hậu cung giai lệ ba ngàn người, mỗi cung lại phải nuôi sống ngàn vạn nô tỳ. Người nhiều thì việc nhiều, Chu Cảnh Sâm không gia tăng sĩ số, nàng tính ra lại bớt việc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây