Diệp Ngũ muội khóc ròng nửa canh giờ mới ngừng, mắt sưng như hạch đào.
Chuyện này kể ra cũng không phức tạp, chỉ có thể nói, thời đại này thật sự làm khó nữ nhân. Lúc trước Diệp Ngũ muội rời khỏi Luân Đài, nàng ấy hạ quyết tâm muốn gây dựng một phen sự nghiệp. Nàng mang theo gần ba trăm lượng bạc. Một đường xuôi nam, muốn mở quán ăn ở Giang Nam. Ai ngờ trời không chiều lòng người, nàng ấy mới ra khỏi Luân Đài đã gặp phải kẻ lừa đảo, hành lý đeo trên lưng bị người ta trộm mất.
May nhờ ngày xưa học được từ Diệp Gia, ngoài bỏ ngân lượng vào bao quần áo, nàng ấy còn nhét ngân phiếu trong khe hở quần áo.
Dù bạc vụn bị cướp nhưng vẫn tìm đường đến Huệ Châu. Nàng ấy biết ở Đại Yến nữ tử chưa chồng không thể lập nghiệp nên đã giả làm góa phụ lưu vong nơi này, tính tới quan nha lập nữ hộ. Nghĩ thì hay đấy, thế nhưng quan nha chốn này không thấy tiền không chịu làm việc. Để lập nữ hộ, nàng ấy bỏ ra gần một nửa tiền tiết kiệm, cuối cùng cũng xong, rồi lại xui xẻo bị em trai phu nhân huyện lệnh địa phương coi trọng.
Lão già háo sắc kia liếc mắt đã coi trọng tiểu phụ nhân xinh đẹp này, dung mạo vô cùng xuất chúng. Lão ta âm thầm phái người hỏi thăm thì biết nàng ấy là góa phụ từ phương bắc chạy tới, không có thân phận bối cảnh gì. Thế là ra tay cường đoạt dân nữ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây