Nhưng suy nghĩ của nàng là suy nghĩ của nàng, chuyện này Diệp tứ muội là người trong cuộc. nếu Diệp tứ muội nam nhân kia đến tận xương tủy, cho dù Diệp Vương Sơn làm thế nào, nàng sẽ cố gắng hòa giải từ đó, đề phòng tứ muội và nam nhân kia lại có liên quan. Nếu như Diệp tứ muội có suy nghĩ gì khác, thì còn phải để tâm ý nàng ấy làm chủ.
Nhắc đến người kia, tiếng khóc của Diệp tứ muội dừng lại. Mặt vẫn còn giấu bên dưới, nhưng vành tai lộ ra trong khe tóc đã đỏ bừng.
Diệp Gia thấy thế còn có thể không hiểu?
Nàng thờ dài, cũng không thể nói nặng lời nhiều, chỉ nhắc một câu để nàng ấy tỉnh táo lại: “Từ lúc các muội xảy ra chuyện đến nay cũng đã hai ngày, nếu như biết chút lý lẽ thì hắn đã sớm mang theo bà mối tới cửa mới đúng, nhưng hai ngày này cũng không thấy bóng dáng hắn đâu. Vừa rồi ta mới đến Vu gia thôn tìm một lần, phòng cũng trống không. Trong lòng hắn nghĩ thế nào, sợ là không thể như muội mong muốn… Viện nương, muội, vẫn nên nghĩ lại đi.
Nghe thấy những lời này mặt nàng ấy chỉ một thoáng đã tái nhợt. Diệp tứ muội nghẹn ngào một tiếng, khóc làm cho người ta khó chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây