Đợi khi nàng có thể di chuyển, không chỉ cơ thể khỏe mạnh hơn trước không ít mà dung mạo cũng đẹp hơn rất nhiều. Giống như một bông hoa vừa chớm nở bỗng nở rộ đủ màu sắc. Dung mạo mảnh mai này được mấy cữu mẫu Dư gia khen ngợi, không thua kém gì Dư thị khi còn trẻ.
Diệp Gia có hơi bất lực, cơ thể của nàng hồi phục, đã là tháng hai năm sau.
Gió xuân tháng hai như chiếc kéo, gió thì vẫn mải miết thổi trong khi tuyết thì tan chảy.
Thành trại trấn Lý Bắc được canh gác suốt mùa đông cuối cùng cũng có thể bắt đầu xây dựng. Những chuyện này không thể chậm trễ, Chu Cảnh Sâm đợi tuyết tan rồi lập tức viết thư cho Tôn Ngọc Sơn, để việc sửa chữa công vụ bị đình công trong hai tháng được bắt đầu. Diệp Gia không trì hoãn, tranh thủ tới thành trại nhanh nhất có thể. Cuối đông thiếu lương thực rất dễ xảy ra nạn thổ phỉ. Nàng đoán không sai, nhưng thực tế đầu mùa xuân mới là thời điểm cao độ của cướp bóc.
Vào thời điểm tuyết đã tan này, lương thực vẫn chưa được trồng thêm. Sau một ngày mùa đông, lương thực dự trữ trong nhà cũng đã cạn kiệt. Những người du mục phía bắc không còn lương thực dự trữ để sống, khả năng cao sẽ đi về phía nam để cướp bóc. Nói cách khác, việc sửa chữa thành trại là vô cùng khẩn cấp. Việc có gấp gáp hay thong thả, nếu đã giúp được, vậy thì cứ giúp hết sức có thể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây