“Nương, người lại không biết tính cách của con trai Nghiêm gia bên đấy hay sao? Diệp tứ muội hơi không thể tưởng tượng được: “Với bộ dáng của hắn ta, người định để ngũ muội làm góa phụ cả đời sao? "
Diệp Tô thị nghe những lời nàng ấy nói cũng chỉ biết khóc. Diệp ngũ muội đã từng nói những lời này trước đây, hết lần này đến lần khác, Diệp Tô thị sớm đã thờ ơ. Lúc này không những không nao lòng, ngược lại còn cảm thấy khó chịu: “Đây là hôn sự của muội muội con, con lại xen vào làm gì hả!
Diệp tứ muội bị sự vô sỉ của bà ta tát thẳng vào mặt, đến mức nghẹn ngào, hồi lâu không thể nói thành lời.
Một số lời đã từng nói trước đây, bây giờ nói lại cũng chẳng có ích gì. Diệp Tô thị lại khống chế người y như cũ: “Nhà chúng ta đã nhận ba trăm lượng và tiền lễ vật của Nghiêm gia rồi. Cha con sớm đã tiêu số tiền đó để làm mai làm mối cho huynh trưởng và cháu trai của con. Bây giờ Nghiêm gia đến tìm chúng ta để lấy lại, thì chúng ta cũng không thể lấy đâu ra được! Đệ nương, con thật sự có thể trơ mắt nhìn cha nương mình bị ép chết lúc tuổi già sao..."
Ngay từ đầu Dư thị đã biết Diệp ngũ muội bỏ nhà đi vì hôn sự, nhưng thật ra nội tình như nào thì bà ấy không rõ lắm. Lúc này đầu óc cứ như trên mây, bối rối, nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên ra sức giúp: “Thông gia, bà đang làm gì vậy? Chuyện hôn sự không thành thì để sau bàn lại. Đừng đem chuyện chết chóc nói ở miệng vào dịp năm mới thế chứ…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây