Vừa vặn ba đứa nhỏ ghé vào trên bàn, Tôn Tuấn nghe được động tĩnh thì ngẩng đầu nhìn Diệp Gia. Diệp Gia nâng dấu tay sờ đầu. Huynh đệ Tôn Tuấn rất ngoan ngoãn, ngồi ở một bên còn thật sự xem sách. Nhuy tỷ nhi đang viết chữ, thấy Diệp Gia đến nhìn về phía Diệp Gia cười với nàng. Muốn mở miệng nói chuyện, bị Dư thị trừng mắt nhìn một cái, ngoan ngoãn cúi đầu tiếp tục xem sách. Trên thảm tiểu oa nhi không đến hai tuổi đang ngồi, đang chơi với những con người bằng gỗ, cũng không tính là tranh cãi ầm ĩ.
Song bào thai không cần người đỡ cũng có thể chạy, chạy lạch cạch giống như một ngọn pháo đốt.
Mấy đứa nhỏ trong phòng này đều rất thích Diệp Gia, chẳng sợ Diệp Gia bình thường cũng không đến, bọn chúng vẫn thích. Tiểu Thất Tiểu Bát mỗi lần thấy Diệp Gia đến đều phải chạy lại ôm. Trước kia Diệp Gia sẽ ôm lấy một trong hai đứa, chỉ là hôm nay không có tâm trạng. Nàng mới vừa tiến đến, Tiểu Bát đã đứng lên rồi bay đến như tiểu pháo đốt, làm tư thế lặn xuống nước đi về phía Diệp Gia.
Hiện giờ bụng Diệp Gia đã gần ba tháng, thai vị đã ổn nhưng không thể tùy ý va chạm. Tiểu hài tử vừa đến gần đã bị Hoàn Bội ngăn lại, Dư thị cũng sợ tới buông sách đứng lên.
“Dì dì dì ~ Tiểu Bát giang rộng cánh tay ở trước mặt Diệp Gia: “Muốn ôm! Muốn ôm!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây