Hôn sự của đồ nhi đích, sư phụ đương nhiên cũng có tư cách hỏi đến. Lão thái gia Dương gia nói lý ra phái người tìm hiểu con của gia đình thương nhân kia có bệnh nào không tiện nói ra hay không.
Nghiêm gia này ở Luân Thai không tính là nhỏ, chuyện gì cũng có thể hỏi thăm được. Thoáng tìm hiểu một phen, mới biết con trai nhỏ của Nghiêm gia không có tật xấu khác, chỉ có một tật là thích nam sắc. Nha hoàn bên người cũng không được chạm vào, nhưng chỉ cần là nam hầu có chút nhan sắc đều sẽ bị hắn ta chạm đến. Thế này thì làm sao được?
Một tiểu cô nương ngoan ngoãn lanh lợi như Diệp Ngũ Muội lại phải lấy một tên thích đàn ông làm trượng phu, đây không phải làm quả phụ cả đời sao?
Dương lão thái gia không vui đi đến phản đối với Diệp Đồng Sinh, còn nói chuyện này cho Diệp Ngũ Muội nghe. Làm sao Diệp Ngũ muội có thể chấp nhận chuyện này? Bản thân nàng ấy không muốn lập gia đình, trù nghệ của nàng ấy còn chưa học xong, còn chưa mở được quán rượu, như thế làm sao còn có tinh thần đi lập gia đình? Huống chi phải gả cho một người như vậy!
Diệp Ngũ Muội lập tức đi tìm Diệp Tô thị nói rằng bản thân mình không muốn xuất giá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây