“Ngươi lại muốn làm chuyện ngu ngốc gì? Ngô Ân hiện giờ rất chán ghét đứa con cả, chỉ nghe hắn ta nói một câu cũng cảm thấy phiền chán.
“Cha, sao là con phải làm chuyện ngu ngốc chứ? Ngô Mẫn chỉ cảm thấy oan uổng: “Đây rõ ràng là Chu gia không muốn buông tha chúng ta! Nhà chúng ta ngồi chờ chết mới là không có đường sống. Cái tên Chu Cảnh Sâm kia căn bản là loại cái lòng muông dạ thú. Nhà chúng ta có gia nghiệp lớn như vậy, bọn họ có thể ăn đến không nhả xương.
Trong lòng Ngô ân giống như bị búa tạ đánh trúng, một tiếng chấn động vang dội. Tuy đứa con cả nói có chút xuẩn, nhưng cũng nói đến điều lo lắng trong lòng ông ta. Ngô ân cũng chưa nghĩ đến tại đây. Đừng nhìn ông ta khư khư cố chấp phải đầu hàng Chu gia, thật ra trong lòng cũng không cam tâm. Có câu là, chỉ có phụ nữ và tiểu nhân khó nuôi. Chu Cảnh Sâm không ở đây, giao tiếp cùng người phụ nữ khiến ông ta làm như thế nào cũng không yên tâm được.
Dù trong lòng nghĩ như thế nào, Ngô Ân cũng không để đứa con cả tùy ý làm bậy: “Chỉ mới ba ngày đã chờ được? Một chút kiên nhẫn cũng không có.
“Cha! Ngô Mẫn thật sự không nhịn được nữa, bản thân hắn ta đã thiếu kiên nhẫn: “Cho dù phải đợi, thì nhà chúng ta cũng phải làm chuẩn bị chứ? Không thể treo cổ ở một thân cây. Nếu Chu gia kia không buông tha Ngô gia, ỷ vào tình thế hiện giờ muốn đối phó với nhà chúng ta. Không lẽ Ngô gia ta sẽ bị người khác chơi chết sao? Chúng ta bỏ được gia nghiệp được truyền từ thời Ngũ Đại sao? Huống chi đã cho người ta tiền tài, nói không chừng người ta cũng không cảm kích. Không bằng tìm một con đường khác!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây