Dư thị bình tĩnh như thế khiến Diệp Gia bất ngờ. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, người Dư gia lại không phải là kẻ vô dụng cần người khác quan tâm, tự nhiên có thể đối phó được.
Nghĩ xong, nàng gật đầu rồi hỏi đến việc cày bừa vụ xuân. Lương thực năm ngoái đã nhận được, ba tháng năm nay còn phải gieo trồng Diệp Gia đã bị Chu Cảnh Sâm kéo đi, trăm mẫu ruộng tốt dưới đáy cốc đang có tình trạng gì, tình hình hiện tại của xưởng như thế nào, chuyển của cửa hàng bọn họ có hiểu hay không. Diệp Gia ở Vu Điền hai tháng, rất nhiều việc đều do Dư thị sắp xếp, nàng đương nhiên phải hỏi đến.
Dư thị biết Diệp Gia là người ham công tiếc viêc, thở dài, đầu tiên nói về chuyện của xưởng cho nàng biết.
“Lê hoa cao là bán chạy nhất. Sau khi cho thêm một loại dược liệu vào, cửa hàng đã cung không đủ cầu, chỉ là xưởng sản xuất sản phẩm có chút chậm. Thứ nhất là không đủ người, chủ yếu vẫn là dược liệu dùng quá nhanh, hơn nữa quá trình nhập hàng cũng không tốt. Nhưng xà bông thơm lại bán rất bình thường, một tháng xưởng sản xuất hơn một ngàn khối là đã đủ.
Dư thị nói từng chuyện rõ ràng: “Mấy ngày trước, người Trình gia tới, nói là trung tuần tháng tư sẽ có một chuyến hàng đi Tây Vực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây