Lúc này được đại phu khám xong đã không có chuyện gì, nên cùng với Dư Thị trở lại phòng. Ngược lại là Dư Thị, sau khi biết được Diệp Gia có thai giống như cả người được sống lại lần nữa, nên rất vui sướng. Bà ấy vội vàng không ngừng sai người đi nấu thuốc, rồi sau đó tự mình cầm tiền đi đến trên trấn mua đồ.
Đông Hương trấn không lớn, vật phẩm cũng không phải quá phong phú. Nhưng trong lòng Dư Thị vui sướng, nhìn đến cái gì tốt đều mua.
Chờ sau khi đã mua xong hết trở lại, Diệp Gia vừa vặn cũng ngủ một giấc rồi tỉnh lại. Nàng lần này trở về ngoại trừ mang Điểm Điểm từ bên ngoài về, còn mang theo rất nhiều tơ lụa vải vóc cùng đặc sản ở Vu Điền. Nàng mới về một lát Dư thị đã té xỉu. Bận rộn như thế nên Diệp Gia cũng quên mất những món đồ này. Lúc này nàng đang sai người đặt những thứ đó ở phòng khách. Dư thị cũng mang theo một đống đồ trở lại.
“Vừa lúc, nương, người nhìn xem có xấp vải nào người thích hay không. Thích thì chọn đi, còn lại cho Tứ muội chọn, không thích lại để vào trong kho đi.
Dư thị đã lâu không đụng đến tơ lụa, này vẫn là lần đầu thấy tơ lụa. Tuy nói có chút không bằng những thứ lúc trước bà đã dùng. Nhưng những thứ này đã tốt hơn rất nhiều so với những cửa hàng ở Đông Hương trấn. Lúc trước tâm trạng luôn căng như dây đàn, Dư thị đến cả tâm trạng ngẩng cao đầu cũng không có: “Thế thì tốt, nương chọn vài sấp cho con.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây