Thấy Diệp Gia không nói lời nào, Chu Cảnh Sâm còn tưởng là nàng không nhìn thấy. liếc nhìn thấy một đứa bé đang ở trên cổ của cha nó thì hỏi nàng: “…Nếu không nàng có muốn ngồi trên vai ta không?
Ánh mắt từ bốn phía hướng đến đây, mặt Diệp Gia đỏ như đít khỉ.
“Chàng có tin không, chờ khi ngươi già chân tàn rồi, ta sẽ không đẩy người ra ngoài phơi nắng hay không! Diệp Gia hạn không thể gặm đầu hắn một phát.
Chu Cảnh Sâm bất ngờ không kịp phòng bị nên có chút buồn cười. Bây giờ mới thả Diệp Gia xuống, một tay hắn nâng lên, dùng tay áo rộng che chắn toàn thân Diệp Giao vào trong đó. Chỉ như thế hắn chỉ cần cúi đầu đã nhìn thấy được ánh mắt xem thường đang trừng hắn. Dường như là lần đầu nghe thấy có loại uy hiếp không biết nên nói như thế nào này. Lúc lâu sau đó, Chu Cảnh Sâm mới nói một mang ý cười nói: “Không thì ta đi ra ngoài phơi nắng nhé?
Diệp Gia: “…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây