“Con cũng chưa tự mình qua đó thăm quan, nhưng nghe nói là phủ đệ của huynh ấy rất lớn, có thể chứa được rất nhiều người. Hiện giờ tình hình ở Bắc Đình hỗn loạn như vậy, phụ thân mẫu thân đến đó ở con cũng thấy yên lòng. Nếu không chê đi đường xe cộ mệt mỏi, thì không bằng tới Luân Đài bên đó tránh họa được không?
Nhắc tới chuyện này, lông mày của Diệp Đồng Sinh liền nhướng lên.
Diệp Tô thị ở bên cạnh cũng vô thức thẳng lưng lên, trên mặt hiện rõ hai chữ kiêu ngạo.
“... Đại ca con bận rộn như vậy, chúng ta qua đó ở có tiện không? Thực ra, Diệp Đồng Sinh rất muốn đi. Từ lúc nghe nói Diệp Thanh Sơn được thăng chức lên giáo úy thì trong lòng hắn ta luôn tràn đầy kỳ vọng được làm lão gia nhà quan. Nếu như không phải gia sản tổ tiên để lại đều ở thôn Diệp gia, đường xá lại xa xôi, thì hắn ta đã sớm dẫn theo cả nhà dọn đến đây ở rồi..
"Làm sao lại không tiện chứ? Diệp Gia chớp chớp mắt: “Đại ca sống một mình ở Luân Đài, không có phụ mẫu chăm sóc, có khi còn sớm trông ngóng hai người qua đó ấy chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây