Mới chạm vào hắn một chút, hắn giãy giụa mở mắt. Thấy là Diệp Gia lại nhắm lại lần nữa.
Đoán chừng là tác dụng của thuốc hoặc là thật sự mệt mỏi, Chu Cảnh Sâm ngủ thật sự sâu. Lúc này Diệp Gia không cố ý gọi hắn, tay chân nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng. Trong tay nàng còn có chính sự phải làm, nên để Chu Cảnh Sâm ngủ một giấc thật ngon.
Ngày tháng nhoáng cái đã qua, ngày mai lại ngày mai, rất nhiều chuyện kéo dài không có điểm cuối. Có lẽ là Cố Minh Hi nói tạo thành cảm giác gấp gáp trong tiềm thức cho Diệp Gia, nàng cảm thấy cần phải chuẩn bị đầy đủ thật tốt mới sẽ không xảy ra chuyện. Nhưng rốt cuộc như thế nào mới là chuẩn bị đầy đủ, truy cứu căn bản, chỉ cần phòng tuyến biên cảnh kia được bảo vệ, các nàng đại khái sẽ không xảy ra chuyện.
Diệp Gia thở dài, nàng chính là một người có mệnh lao lực, dốc hết sức lực, mất chỗ cầu sinh.
…… Thôi, đi một bước tính một bước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây