Bọn hắn vừa lui lại, Ba Trát Đồ thấy vậy đương nhiên là bỏ qua.
Diệp Gia liếc nhìn Ba Trát Đồ, lập tức đứng dậy nói một câu ‘Thất lễ’, và đường hoàng rời khỏi quán trà.
Ngô San nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Gia, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng, hết sức khó coi. Nàng ta tức giận đến mức nghiến răng, nhưng một khi đặt chân đến trấn Đông Hương, thì rồng mạnh đến mấy cũng không thể chế ngự được rắn ở địa bàn*. Diệp Gia nếu không làm nàng ta bẽ mặt, thì nàng ta cũng không thể động tới một cọng tóc của Diệp Gia.
*Phép vua thua lệ làng.
Diệp Gia bước ra khỏi quán trà, lại quay đầu thoáng nhìn về hướng quán trà. Người bên trong còn chưa có đi ra, nhưng lờ mờ có thể nghe thấy tiếng đập phá chén đĩa truyền ra ngoài. Có một chiếc xe la đậu ở ngoài cửa, Diệp Gia ngẩng đầu lên nhìn, thấy chính là xe của nhà mình. Xốc rèm lên, sắc mặt Chu Cảnh Sâm trắng bệch ngồi bên trong. Diệp Gia lên xe quay về cửa hàng trước, thấy việc kinh doanh không hề bị ảnh hưởng, rồi mới theo Chu Cảnh Sâm đi thẳng một đường trở về Thẩm phủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây