Rút ra kêu xoạt một tiếng, những lời muốn nói lập tức nghẹn đứng trong cổ họng.
Diệp Gia: “..."
Chu Cảnh Sâm có vẻ sửng sốt, cúi đầu nhìn xuống.
Sắc mặt Diệp Gia vô cảm gấp miếng vải lại, kéo tay hắn qua rồi nhét lại vào trong ống tay áo hắn: “… Không có, ta nhìn lầm thôi.
Chu Cảnh Sâm cúi đầu nhìn, rồi sau đó chậm rãi đút tay vào trong ống tay áo. Móc miếng vải đỏ mà Diệp Gia vừa gấp gọn gàng ra, chậm rãi hất tay nhẹ một cái, mở cái khăn ra, sau đó ngước mắt nhìn mặt đối mặt với Diệp Gia. Ánh mắt hai người giao thoa trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Diệp Gia lặng lẽ rời tầm mắt đi chỗ khác. Hắn chớp mắt, nhíu mày suy nghĩ một lát, rồi đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra cái gì đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây