Giọng nói không thể quen thuộc hơn, không biết từ bao giờ Chu Cảnh Sâm đã đi tới.
Lúc này hắn đang ở cách đó không xa, cả người mặc trường bào màu trắng, mái tóc đen cài trâm gỗ cưỡi tuấn mã. Thấy Diệp Gia nhìn sang, sắc mặt lạnh lùng khó gần như băng của hắn lập tức tan biến. Cạnh hắn còn có một cái xe ngựa đang dừng lại, xe ngựa vừa sa hoa vừa rộng rãi. Cửa sổ trước mặt Diệp Gia được vén ra, một người trong xe cau mày nhìn ra ngoài: "Nữ tử này là người sẽ ở chung phòng với ngươi à?"
"Không phải người ở chung phòng." Chu Cảnh Sâm nhìn hắn ta, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén: "Là thê tử ta cưới hỏi đàng hoàng."
Người kia câm nín, không biết nên nói gì, Chu Cảnh Sâm cũng không thèm để ý tới hắn ta nữa. Nhẹ nhàng nới lỏng dây cương đi tới gần Diệp Gia, thành thạo nhảy từ trên ngựa xuống. Sau đó gõ gõ cửa xe.
Diệp Gia thò đầu ra ngoài cửa xe nhìn hắn, nàng cạn lời nói: "...Ta thấy chàng rồi, chàng còn gõ cửa làm gì?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây