Hôm nay thịt vẫn chưa bán hết, còn thừa lại những ba mươi cân. Diệp Gia thấy thịt thừa nhiều như vậy thì nghĩ dù có mang về nhà cũng ăn không hết nên đã cùng Diệp tứ muội cắt thịt ra trộn chung với nhau để trên đường về nhà mang tới trụ sở luôn.
Giờ trụ sở do Trát Ba Đồ đóng giữ, Liễu Nguyên được chuyển tới đây từ khi Chu Cảnh Sâm lên chức giáo úy sau đó bị điều tới Luân Đài. Tôn Ngọc Sơn vẫn đi theo Chu Cảnh Sâm, lần này Chu Cảnh Sâm về trấn Đông Hương, Tôn Ngọc Sơn thì ở lại thành trại Bắc Lý trấn quan sát tình hình. Khi Diệp Gia cầm thịt tới, Chu Cảnh Sâm đang ở trong trụ sở nghị sự. Không biết họ đang thương lượng cái gì mà bầu không khí trong đó hơi căng thẳng.
Diệp Gia đứng ở ngoài đợi một lát, một lúc sau mới có người mời Diệp Gia vào trong.
Trong doanh trướng chất đầy sách, đúng là Chu Cảnh Sâm có khác, chỗ ở của hắn không có gì nhiều, chỉ toàn là sách. Lúc Diệp Gia tới thì thấy hắn đang viết gì đó trên bàn, vô cùng chăm chú. Ánh sáng hắt lên người hắn, tỏa ra khí thế lạnh lùng xa cách. Bộ y phục trước đó đã được cởi ra, trên người hắn chỉ mặc một bộ nhung phục, cây trâm bằng gỗ lim vẫn đang cài trên đầu. Khi Diệp Gia đi qua hắn mới dừng bút.
Hắn ngước mắt lên chậm rãi mỉm cười, trong nháy mắt nụ cười ấy đã xua tan đi sự lạnh lùng xa cách: "Nàng mang đồ ăn tới à?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây