"Cha, nhà ta cần gì phải cẩn thận từng li từng tí như vậy? Nhà ta thì sao còn Chu gia thì sao, nhà ta khách khí như vậy chẳng lẽ người muốn người ngoài cho rằng chúng ta sợ họ chắc!"
Phải nói, Ngô gia có thể ngồi vững vị trí nhà giàu nhất trấn Đông Hương, nắm trong tay sản nghiệp không dám đụng vào, tất nhiên phải có vốn. Nhưng Ngô gia tự nhận bản thân không phải loại người ỷ thế hiếp người, tự xưng là phú thương trong sạch. Nếu không gặp chuyện khó khăn sẽ không tìm người giúp đỡ.
Ngô n liếc nhìn hắn ta, cảnh cáo nói: "Muội muội con ở Đô Hộ phủ cũng không sung sướng như vẻ bề ngoài. Nhị công tử mới ba tuổi, tứ cô nương mới ba tháng. Bên này Ngô gia có bao nhiêu là việc, ai cũng không giúp được ta."
Vừa nói xong Ngô Mẫn liền câm nín.
Trong xe yên lặng một lúc lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây