Chưa kể đến mấy ngày nay, Chu Cảnh Sâm dùng bản lĩnh bôi thuốc khiến Diệp Gia mất hết mặt mũi mấy lần, trông mơ giải khát (**).
(**) Trông mơ giải khát: dùng ảo tưởng để tự an ủi. Lại thêm mấy nay Dư thị thấy quầng đen dưới mí mắt Chu Cảnh Sâm càng ngày càng đen, gò má và cổ luôn có vết thương trong suốt mấy ngày. Cuối cùng bà ấy cũng không nhịn được, nhân dịp một ngày Diệp Gia kiểm tra cao lương mà nàng vừa phơi ở nhà bếp phía sau, bà ấy đã kéo Chu Cảnh Sâm sang một bên rồi hỏi dò.
Chu Cảnh Sâm vốn không muốn nói, làm gì có đạo lý nói việc khuê phòng bực này với mẫu thân chứ? Nhưng Dư thị thấy mấy ngày nay hai người cũng không thân thiết ngược lại còn không mặn không nhạt thì thực sự sốt ruột.
Vì bà ấy hỏi quá nhiều nên Chu Cảnh Sâm cũng thấy hơi phiền, nhưng nghĩ đến nỗi đau khổ mà mẫu thân phải chịu thì hắn cũng hiểu được sự lo lắng của bà ấy, thế là hắn đành thở dài rồi kể sự cố trong ngày đầu tiên của mình với Diệp Gia. Dư thị nghe xong chuyện này bỗng bừng tỉnh, khó trách mấy ngày trước nhi tức cứ rúc ở trong phòng không ra, cho dù có đi ra thì bước đi cũng không thoải mái, bỗng nhiên bà ấy thấy hơi đau lòng.
“Thân thể Gia Nương mảnh khảnh, lại là lần đầu tiên, cần nam tử dốc lòng che chở mới được. Dư thị cũng là một người có khung xương mảnh khảnh, lúc còn trẻ thì cũng từng chịu đau đớn, sau đó nhờ vị hôn phu của bà ấy sẵn sàng cúi mặt lấy lòng nên bà ấy mới từ từ được tận hưởng: “Không được, không ai dạy thì sẽ không hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây