Sau đó, hắn cứ thế ném cả quần áo của nàng vào trong giỏ trúc, tiếp theo cũng không thèm liếc nhìn Diệp Gia thêm cái nào mà quay đầu gỡ chăn đệm mới được gấp gọn ra để che lên người Diệp Gia.
Điểm Điểm đã đi ra ngoài rồi, không ở trong phòng nữa, thế là hắn xoay người ôm lấy giỏ trúc ở góc tường rồi công khai đi ra ngoài.
Chưa kể đến việc Diệp Gia cảm thấy mình đã lên một kế hoạch lớn, cho rằng hắn là một con thỏ trắng nhỏ ngây thơ, nhưng kết quả lại là sói đội lốt cừu, mà nàng cảm thấy không hiểu ra sao vị trí chủ đạo của hai người ở trong chuyện này lại mất cân bằng. Chu Cảnh Sâm ở bên kia thì bưng giỏ quần áo ngồi xổm ở bên cạnh giếng mà từ từ giặt. Diệp Ngũ Muội mang theo một chiếc thùng đến, nhìn lướt qua thì thấy tam tỷ phu có một gương mặt quý nhân không nên làm việc đang ngồi xổm bên giếng, giặt quần áo mà khiến nàng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Nàng vốn không dám nhìn nhiều, nhưng vì hiếu kỳ mà đã liếc thêm một lần, lập tức thấy hình như tam tỷ phu đang cầm quần lót của tỷ tỷ nàng với gương mặt hết sức bình tĩnh. Cảm giác kia tựa như một tiếng sấm vang rền bổ trên đỉnh đầu, nàng không nói gì mà lập tức nhấc thùng nước lên, quay đầu bỏ chạy.
Chu Cảnh Sâm nhướn mày liếc một cái, không hiểu lắm: “...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây