A Cửu nghĩ cũng phải, bây giờ bọn họ trở về cũng không giúp được gì. Ngoài việc nghe lão phu thê Diệp gia khóc lóc kể lể một trận, mất công rước thêm phiền não.
Đợi Chu Cảnh Sâm đi lên xe la, hắn ta vung roi ngựa một cái, cái xe liền cót két cót két chạy đi.
Bọn họ về đến thị trấn, có lẽ là do sắp tới giao thừa, phần lớn cửa hàng vốn dĩ đều đóng cửa mấy hôm nay đều khai trương lại rồi. Đặc biệt là những cửa hàng bán thịt bán thức ăn, bưng ra hết những món ăn ngon, tươi mới. Hỏa kế và chưởng quỹ đích thân bước ra chào hàng, hò hét gọi người qua đường đến xem. Cũng có không ít hộ dân ở dưới thôn chạy lên thị trấn để mua đồ tết, trên đường người qua tranh cãi om sòm, vậy mà lại có cảm giác náo nhiệt.
Đồ đón tết Chu gia sớm đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng Chu Cảnh Sâm lại đợi đến khi xe la chạy đến giữa đường thì bảo dừng lại.
"Đồ thành thân vẫn còn một vài thứ chưa được chuẩn bị đầy đủ, ta tìm người làm riêng một vài món, đi xuống xem có đứa tới chưa." Điều kiện bây giờ không thể so với lúc ở Yên Kinh, nhưng Chu Cảnh Sâm vẫn cố hết sức làm cho vẻ vang một chút: "A Cửu, đưa Gia Nương trở về trước đi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây