Trong lòng cảm thấy có chút lo lắng, Diệp Gia cũng không phải là người nói không giữ lời. Nếu đã đáp ứng Chu Cảnh Sâm, nàng cũng sẽ không hối hận: “Cũng không cần làm lớn chuyện, lúc trước phu quân hối hận không thể đích thân bái lạy trời đất và thực hiện lời hứa. Nay có cơ hội làm lại lần nữa cũng chỉ là hoàn thành những việc còn thiếu mà thôi. Vừa lúc phu quân muốn nghỉ hưu mộc đến đầu xuân sang năm, thừa dịp rảnh rỗi thì đem lễ vật này nọ cho vào kho là được rồi.
Dư thị nghe được thì liên tục gật đầu. Lần trước đúng là con dâu ôm gà trống bái đường. Thật là khó coi quá mà!
“Vậy được, ta sẽ chuẩn bị chuyện này. Dư thị sợ Diệp Gia tuổi trẻ chuẩn bị không chu đáo, vừa lúc bà ấy cũng rảnh rỗi không có việc gì, nên quyết định tự mình lo liệu chuyện này: "Con an tâm làm chuyện lớn của con, những việc này ta để quản. Đến lúc đó nếu thật sự bận quá, ta nhờ Viện Nương giúp một chút là được.
Dư thị đã tri kỷ như vậy, đương nhiên Diệp Gia sẽ không cự tuyệt: “Vậy được, chuyện này làm phiền nương phí tâm rồi.
Nói chuẩn bị là Dư thị lập tức đi làm ngay. Sau khi gọi Tôn thúc ra lái xe, bà vội vàng đi đến cửa hàng bán giấy đỏ hỏi mua. Lại đi cửa hàng bánh kẹo điểm tâm, Trương chưởng sự cũng đi cùng. Lo thời gian Chu Cảnh Sâm nghỉ hưu mộc không dài, đến mười lăm tháng giêng năm sau là phải đi nữa rồi. Thời giờ quá gấp, Dư thị cũng chỉ có thể gấp rút đi chuẩn bị. Cũng may hôn sự cũng không cần làm lớn, miễn là đủ mọi thủ tục và lễ nghi là được rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây