Có lẽ cậu ta đã biết rằng dù Chu gia không giàu có, nhưng người trong cái nhà này cũng không phải dễ dàng bị kiểm soát, vì thế cậu ta đã trở nên ngoan hơn.
Cậu ta biết Diệp Gia không thích mình nên cũng không dám tiếp cận Diệp Gia nữa. Diệp ngũ muội và Diệp tứ muội trước giờ luôn một lỗ mũi ra hơi(*) với tỷ tỷ, nên Lâm Trạch Vũ muốn nịnh bợ Diệp ngũ muội cũng không nịnh được. Ngày thường cũng chỉ có thể đi theo ông Tôn làm một số công việc chân tay như quét tuyết, chẻ củi, nhặt củi và đốt lửa.
(*) (Một lỗ mũi ra hơi – 一个鼻孔出气: Thái độ và ý kiến của hai người hoàn toàn giống nhau.)
Cậu ta cũng thực sự rất thông minh, học một lần là hiểu. Từ quy củ đến đạo lý đều hiểu hết, suy cho cùng là vì trước đây khi ở nhà chủ nhân, cậu ta đã được đi theo trưởng tôn nhà người ta đọc sách viết chữ, chỉ là hiểu nhưng vẫn giả vờ hồ đồ. Trên thực tế, cậu ta có thể đọc có thể viết, đưa bàn tính cũng biết gảy. Chính là vì cậu ta thấy đám người Chu gia rất tốt bụng nên đã hếch cái mũi lên trời. Chỉ cần cậu ta kiềm chế được tâm địa xảo quyệt của mình, chỉ làm công việc mà cậu ta nên làm.
Ban đầu Dư thị thấy bên người Diệp Gia còn thiếu một thư đồng, sau này khi làm ăn lớn, công việc nhiều lên, chắc chắn nàng sẽ cần một người biết đọc thư biết viết chữ giúp đỡ. Thấy đầu óc Lâm Trạch Vũ linh hoạt nên đã bảo Diệp Gia xem xem thằng nhóc này có dùng được hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây