Nếu hắn biết được, có lẽ hắn sẽ bứt rứt oan uổng trong chốc lát, rồi cũng sẽ tùy theo ý nàng. Dù sao đi nữa thì thuốc mỡ này được sử dụng đúng cách, vết nứt da trên mặt hắn đã hoàn toàn khỏi sau nửa tháng bôi thuốc. Ngay cả một dấu vết cũng không có. Diệp Gia thỉnh thoảng tới mang đồ ăn cho hắn, nhìn gương mặt của hắn, nàng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
“... Không ngờ loại thuốc mỡ này lại có tác dụng tốt như vậy. Trên người Diệp Gia không có khuyết điểm nào lớn, kỳ thật sau khi bôi lên ngoại trừ cảm thấy trơn bóng, nàng không thấy hiệu quả rõ rệt nào cả. Ngược lại, chính Chu Cảnh Sâm đã giúp nàng nhìn thấy cơ hội kinh doanh lần này.
Sau khi trở về, Diệp Gia bắt đầu suy nghĩ.
Thuốc mỡ này được chế ra bởi một lão đại phu ở hiệu thuốc trong thị trấn. Vì nó không có tên tuổi, giá bán lại hơi đắt. Những người có vết nứt da ở mặt và tay đều là người lao động. Với giá của loại thuốc mỡ này, những người cần nó thì không đủ tiền mua, hoặc những người có đủ tiền thì không cần mua. Mỗi lần lão đại phu làm hơn chục lọ, Dư thị luôn tận dụng mua về.
Dư thị mua về không chỉ cho riêng mình dùng mà còn cho Diệp Gia sử dụng. Nàng thường xuyên bị thúc giục lau mặt và bôi cơ thể. Sau đó, Diệp Gia thấy tay chân Diệp ngũ muội đỏ bừng vì bị đông lạnh, đưa cho Ngũ muội và Tứ muội mỗi người một lọ. Nói cách khác, chỉ có mấy nữ tử ở Chu gia biết thứ này có thể thoa lên mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây