Sổ sách của Diệp Gia gần như đã được giải quyết xong, nàng đang định dọn dẹp, quay đầu đã nhìn thấy hắn nằm nghiêng bên cạnh mình, mở to hai mắt nhìn nàng. Tóc đen như thác nước, kiều diễm trải đầy nửa giường, vẻ mặt điềm tĩnh, đúng lý hợp tình, lại cứ lặng lẽ mê hoặc lòng người.
Chu Cảnh Sâm đánh đòn phủ đầu: “Sao vậy?
“... Không, chàng cản trở ta đi xuống. Đột nhiên có chút không quen, Diệp Gia cảm thấy phẩm hạnh thường ngày của mình đang dần dần đến gần điểm mấu chốt, nàng sợ mình sẽ bị sắc làm cho mất trí hôn mê.
Chu Cảnh Sâm: “…
Một đêm không nói chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây