"Tỷ, mắt tỷ tinh tường, muội nghe theo tỷ." Diệp ngũ muội biết kiến thức của mình còn nông cạn, nàng ấy tin tưởng phán đoán của Diệp Gia.
"Lão tiên sinh, là thế này. Hôm nay ta cùng với muội muội chỉ là đúng dịp tới Luân Đài làm chút chuyện mà thôi, ít ngày nữa sẽ phải về nhà rồi. Ngày trời đông giá rét thế này, trong nhà vẫn còn già trẻ đang chờ, ta cũng không thể nói để người ở lại đây là cứ thế ở lại được luôn." Diệp Gia suy tư trong giây lát, sau đó châm chước nói: "Hay là thế này đi, lão tiên sinh để lại tín vật hoặc địa chỉ. Đầu xuân sang năm, ta kêu muội ấy tới Luân Đài tìm người, như vậy thì sao?"
Lão tiên sinh không trả lời, mà ngược lại lại nhìn Diệp Gia, hỏi một câu: "Cô bé học theo ngươi, nói như vậy thì ngươi cũng biết làm ư? Biết làm những món gì?"
"Ta không giỏi, ta chỉ biết mày mò nghiên cứu rồi làm ra chút đồ ăn vặt mà thôi, không so được với muội muội này của ta." Diệp Gia lập tức xua xua tay, cười đáp: "Từ nhỏ ta đây đã có chút ham ăn, ngày thường lúc rảnh rỗi sẽ thích ở nhà làm chút đồ ngọt ngon miệng. Nhưng nếu thật sự muốn bàn về tay nghề lẫn tài nấu nướng thì ta chỉ ở mức vừa phải thôi. Cùng một món ăn, muội muội này của ta nấu ra sẽ ngon hơn ta nấu nhiều."
Lão tiên sinh gật gật đầu mấy cái, sau đó giật một con dấu bằng bạch ngọc từ bên hông mình xuống, đưa cho Diệp ngũ muội: "Cầm lấy, đầu xuân sang năm cầm theo thứ này tới phủ Đô úy tìm ta."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây