Vị đầu bếp kia còn có chút không tin, sau khi tự mình nếm thử một miếng thì môi cũng đã trắng bệch ra. Khỏi cần phải nói, tính toán lần này của lão ta đều đã xôi hỏng bỏng không cả rồi.
Sau chuyện này, lão ta cũng không thể nói ra miệng những lời rằng mình muốn bái một lão tiên sinh làm thầy được nữa. Trước mặt bốn năm vị lão tiên sinh kia, vị đầu bếp nọ cũng không thể chối bỏ không nhận, thế nên lão ta lập tức xin lỗi hai tỷ muội Diệp Gia, còn miễn phí không thu tiền bữa ăn của bọn họ.
Nán lại đây trì hoãn một lúc lâu như vậy, Diệp Gia cũng chẳng còn hứng thú ăn cơm nữa, định sẽ trực tiếp quay về vào sáng sớm ngày mai.
Liễu Nguyên ở đằng sau cũng cầm lên một đôi đũa sạch, gắp mấy đũa dê hầm mà Diệp ngũ muội vừa làm ban nãy. Sau khi ăn một miếng, hàng mày vốn đang nhíu chặt của hắn ta cũng đã giãn hẳn ra. Nhân lúc không có ai chú ý, một mình hắn ta ở đằng sau ăn đến mức vô cùng vui sướng. Mấy lão tiên sinh kia chăm chú nhìn Diệp ngũ muội rất lâu, hỏi nàng ấy học nấu món này từ ai. Sau khi nghe Diệp ngũ muội nói rằng không hề học từ ai cả mà là khi xem tỷ tỷ mình nấu cơm thì đã học theo, lời này vừa nói ra thì ý cười trên mặt mấy người này càng trở nên xán lạn hơn.
Một người trong đó còn hỏi Diệp ngũ muội năm nay bao nhiêu tuổi, là người ở đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây