Lần trước Gia Nương say rượu, dùng gậy đánh hắn. Mà lần này lại nhìn hắn với ánh mắt mềm nhũn, không biết đã uống bao nhiêu rượu rồi?
"Ta là ai? Nàng nói thử ta là ai?" Chu Cảnh Sâm đặt chiếc lồng đèn trong tay lên bệ cửa sổ, hơi cúi người, nghiêng đầu mỉm cười nhìn nàng. Khuôn mặt tuấn tú được ánh nến chiếu sáng chuyển sang màu vàng ấm áp, dường như đôi mắt đứa đầy một đáy vực sâu: "Hay là nàng đến gần hơn để xem ta là ai nhé?"
Làm sao Diệp Gia có thể biết hắn là ai được, đầu óc nàng đang quay cuồng, nàng không nhận ra là ai đang đến.
Nàng khịt mũi, đột nhiên đưa tay ra nắm lấy cổ áo của Chu Cảnh Sâm.
Chu Cảnh Sâm cũng không có trốn tránh, để cho nàng nắm lấy cổ áo của mình rồi kéo mình về phía trước. Mùi rượu nồng nặc xông thẳng vào trong mặt hắn, lông mi hắn run rẩy, cảm giác chóp mũi của hai người chỉ cách nhau một nắm tay. Đôi mắt tràn đầy sương mù của nàng cẩn thận nhìn hắn từ trên xuống dưới. Một lúc lâu sau, mới đưa tay còn lại ra kéo lông mi của hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây