“Gia Nương, mau đi lấy chút đồ ăn cho Viện Nương. Dư thị rất mệt mỏi, ánh mắt dịu dàng nhìn hai con chuột nhỏ: “Con bé hét lâu như vậy, sợ đã hao hết sức lực. Làm cho con bé chút mì nước lót dạ trước đã, nhớ cho ít dầu và muối thôi.
Diệp Gia gật đầu, tuy nàng chưa từng sinh con, nhưng nàng đã từng chứng kiến tẩu tử họ hàng ở cữ. Món ăn đều có mùi vị rất nhạt.
Vừa khéo là tối qua nàng đã nấu canh hơn một canh giờ, cực kỳ thơm ngon. Diệp Gia múc canh gà, làm một chén mì cho Diệp tứ muội, bưng qua cho nàng ấy ăn. Sau đó thấy mọi người bận rộn cả đêm không ngủ, dứt khoát nhào thêm chút mì. Cho hết phần canh gà còn lại, sáng sớm mỗi người ăn một chén mì sợi gà. Trì hoãn từ hôm qua đến bây giờ, hôm nay không thể buôn bán được.
Chờ Diệp ngũ muội dọn dẹp phòng của Tứ muội xong, nàng ấy lại thu dọn cho Tứ muội từ trong ra ngoài. Mọi người đã ăn uống no rồi thì sẽ đi ngủ, ai cũng ngáp một cái rồi về phòng nghỉ ngơi.
Ban ngày Chu Cảnh Sâm còn phải luyện tập, hắn ăn điểm tâm xong mới trở về doanh địa. Diệp Gia chốt cửa sân lại, cả Chu gia đều trở về phòng đi ngủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây