“Vẫn chưa, không thể dễ dàng như vậy được. Dư thị liếc nhìn sắc mặt đứa con trai đang ẩn trong bóng tối, nói với Diệp Gia: “Thai đầu đều rất khó sinh. Lúc trước ta mang thai con đầu lòng, phải mất hai ngày mới sinh được Doãn An. Xương cốt thân thể của Viện Nương quá mảnh mai, xương chậu quá hẹp, nếu song thai được sinh ra thuận lợi, con bé chắc chắn sẽ bị giày vò. Con đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, trở về phòng với Doãn An đi. Hai con không giúp được gì đâu, ngược lại ở đây còn ngáng đường đấy.
Diệp Gia suy nghĩ một chút, cảm thấy Du thị nói có lý. Nhưng tình huống này nàng trở về cũng không ngủ được, không bằng vào bếp đun nước: “Trong phòng có đủ nước không ạ? Có cần rượu mạnh không? Để con đi đun nước nóng.
Lúc này quả thực thiếu nước nóng, Diệp ngũ muội đang ở trong phòng sinh, cần phải có người đun nước. Ngẫm lại, bà ấy gật đầu: “Được, con đun nước nóng đi.
Vì thế Diệp Gia không chậm trễ, xoay đầu đi về phía phòng bếp.
Dư thị liếc nhìn ánh mắt của Chu Cảnh Sâm lại đang đuổi theo Diệp Gia, thấy hắn quay người lại, không khỏi cười hắn một câu: “Chỉ nhìn thôi cũng có ích lợi gì! Cũng không biết sử dụng sức lực của mình, mấy người nhỏ tuổi hơn con đều sinh cả rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây