"Từ chưởng quỹ có vẻ không thành tâm kinh doanh." Diệp Gia tới để tích trữ hàng, chứ không phải thực sự không cung cấp nổi xà phòng thơm cho tháng sau, "Nếu ngươi nói như vậy, chúng ta cũng không cần làm ăn tiếp nữa. Phía ta đã ký khế thư, dù rằng khế thư vẫn chưa được nha môn duyệt. Nhưng hai bên đã ký tên đóng dấu, đó là bằng chứng. Ngươi đơn phương nuốt lời, ta có quyền yêu cầu bồi thường hợp lý."
Diệp Gia xưa nay không phải loại dễ bắt nạt, nàng giúp người khác đạt được lợi ích thì cũng sẽ lấy được lợi ích cho bản thân. Nếu mọi người hoà khí sinh tài, nàng cũng vui vẻ cho người ta thể diện, nhưng nếu đã muốn xấu hổ, nàng cũng không sợ trở mặt: "Từ chưởng quỹ đã nghĩ kỹ rồi, ngươi thật sự muốn vi phạm khế thư sao?"
Từ Hữu Tài không ngờ Diệp Gia nhìn tuổi không lớn, vậy mà tính nết lại cứng rắn như vậy. Tướng công ngồi bên cạnh còn chưa nói gì, bản thân nàng đã dám đơn phương nói không làm ăn nữa cũng được.
Thái độ của nàng khiến hắn ta cũng có chút hoảng hốt, Từ Hữu Tài lập tức nhìn về phía Chu Cảnh Sâm: "... Vị này?".
"Ta họ Chu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây