Không thể đưa ra bên ngoài thì chỉ có thể tiêu thụ nội bộ. Nếu vận chuyển đến một ít địa phương giàu có và đông đúc, thì không phải có tư cách nói chuyện với thương đội lớn rồi hay sao?
Tính toán lối buôn bán trong lòng, trên mặt Diệp Gia lại không lộ ra chút gì. Rất nhiều mối làm ăn của nàng vẫn chưa ổn định, ngoại trừ tiệm ăn sáng và thịt đầu heo là ổn định, xà bông thơm lại mới khởi bước. Nếu muốn ăn được số tiền bán dưa và trái cây này, còn phải suy nghĩ thêm chút nữa.
"Dùng nước giếng ướp lạnh trước, lát nữa nếm thử xem."
Từ tháng mười về sau, thời tiết chuyển lạnh. Nhưng vẫn chưa đến lúc lạnh, mặc hai cái áo dài tay là vừa vặn không lạnh. Bên phía Ngũ muội mới hầm thịt dê xong, lại bắt đầu xào thức ăn chay. Trừ bỏ món thịt bò Diệp Gia nói để đó cho nàng xào, những món khác Ngũ muội có thể làm thì đều làm hết.
Diệp Gia hái được hai quả dưa dùng nước ướp lạnh, đột nhiên nhớ lại lúc trước Tôn Ngọc Sơn đến nhà có nói qua hai ba câu. Ở trên thị trấn tình cờ gặp được Quách Hoài vài lần quay về. Không cần nghĩ, Chu Cảnh Sâm có thể đi nhanh như thế, không thể thiếu việc những người này hỗ trợ sau lưng. Nghĩ rằng nếu đã định ăn tiệc, lại chuẩn bị mấy món rượu ngon thức ăn ngon. Không bằng thừa dịp doanh địa đã yên tĩnh nhiều ngày, để Chu Cảnh Sâm mời mấy đồng nghiệp thân quen đến đây ăn một bữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây