"Ở doanh nào? Tên họ là gì? Bao tuổi?" Hai cái lính gác đã canh cửa được một khoảng thời gian, trong doanh này có rất nhiều người đến từ các thôn trực thuộc, thỉnh thoảng sẽ có người nhà đến đây gửi đồ. Họ đã sớm quen hành vi như Diệp Gia. Diệp Gia vội vàng thông báo tin tức của Chu Cảnh Sâm cho hắn ta. Người lính gác kia nghe xong thì thái độ cũng thay đổi: "Hóa ra là người nhà của Chu kỵ binh sao!"
" ỵ binh?" Diệp Gia có chút ngơ ngác, Chu Cảnh Sâm là kỵ binh sao? Không phải Chu Cảnh Sâm chỉ là binh lính bình thường thôi sao? Tại sao bỗng nhiên biến thành kỵ binh?
"Tất nhiên là Chu Cảnh Sâm, đúng vậy." Hai người vừa nghe Diệp Gia nói đặc điểm thì chắc chắn. Sau đó thái độ với Diệp Gia cũng cung kính hơn không ít, trong đó còn có một người đến cầm túi cho Diệp Gia, khách sáo nói: "Chu huynh đệ vẫn còn ở trấn Lý Bắc, bây giờ đang còn giúp xử lý việc, nếu chưa đến mười ngày nửa tháng thì sẽ không quay về. Ngươi cứ giao đồ cho chúng ta, chờ hắn trở về, chúng ta sẽ chuyển giúp ngươi."
Diệp Gia: "..." Cũng không phải vấn đề chuyển giao, mà vấn đề là có thể đã nhận nhầm người. Vì phòng ngừa bọn họ nhầm lẫn, Diệp Gia liên tục cường điều Chu Cảnh Sâm nhập ngũ vào tháng năm, chỉ mới vào quân doanh nhiều nhất một tháng rưỡi, cũng chỉ là binh lính nhỏ.
"Chu huynh đệ là người có năng lực, tất nhiên khác với những người thô kệch như chúng ta, hắn có thể trở thành kỵ mã biết bắn tên cũng có thể dùng kiếm, đã được cấp trên nhìn trúng." Lính gác thấy Diệp Gia không tin thì nói rõ ràng: "Ngài yên tâm, chúng ta sẽ không nhầm người."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây