Chuyện này cũng có thể làm phiền con dâu tự mình lo liệu. Dư thị không yên lòng, suy xét thấy vẫn nên để con cháu của nhà họ Diệp đi cùng Diệp Gia thì sẽ tốt hơn: "Đúng lúc Gia Nương phải đến nhà họ Diệp một chuyến, không bằng hỏi thử xem."
Trong lòng Diệp Gia không muốn dính líu đến người nhà họ Diệp, nhất là không muốn người nhà họ Diệp biết trong tay nàng có tiền. Nhưng mà Dư thị đã có lòng tốt đề nghị như vậy, cho dù nàng có nghĩ như thế nào thì ngoài miệng vẫn phải đồng ý. Sắc trời không còn sớm, sau khi ăn cơm xong thì sắc trời tối hẳn. Ông Tôn ở Chu gia lâu thì trong lòng cũng có chút lo lắng. Diệp Gia vội vàng bưng phần cơm mình đã chuẩn bị ở bếp lên, để ông Tôn mang về cho bạn già và các cháu.
Đã quyết định xong thời gian đến trấn Đông Hương ngày mai, hai ông cháu nhà họ Tôn lập tức lên xe bò đi về.
Ban đêm có gió nhẹ chầm chậm, thổi đi thời tiết của ban ngày. Trong không khí di có mùi cỏ cây thơm ngát. Trên trời có đầy sao lấp lánh, tạo ra con sông ngân hà sáng lóa mắt. Diệp Gia đứng ở trong sân hít thở không khí, Dư thị bưng bát đến bên giếng để rửa. Nhuy Tả Nhi đã ngủ rồi. Diệp Gia nhớ đến ba con gà còn lại ở sau bếp, đưa tay kéo lấy cánh tay Chu Cảnh Sâm. Chu Cảnh Sâm sững sờ, giương mắt nhìn: "?"
"Vẫn còn gà chưa giết."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây