Một cái khác ở nơi giao giữa trấn Lý Bắc và trấn Đông Hương, vì thuận tiện xuất binh cho hai trấn. Cũng được gọi là doanh trại phía Tây. Nơi này được hai giáo úy khác nhau quản lý. Giáo úy của doanh trại phía Bắc có họ Thẩm, giáo úy của doanh trại phía Tây họ Ngưu. Hai người lệ thuộc vị tướng họ Dương, bản lĩnh tương đương với cấp bậc. Nhưng bởi vì được phái đến biên giới Tây Bắc phòng thủ, chức quyền cũng mơ hồ cho nên lúc gặp chuyện thường sẽ vung tay mặc kệ. Nếu không phải lần này thổ phỉ bị người Trình gia đánh lui, bên trên nhận được tin tức phái người xuống điều tra. Hai người đều sợ phải chịu trách nhiệm cho nên mới vội vàng phái binh lính đến đó điều tra, âm mưu đẩy cái nồi này lên đầu đối phương. Cho nên hôm nay hắn mới có thể quay về trấn Lý Bắc. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao hai ngày nay có nhiều binh lính đến thôn này điều tra như vậy.
Tất nhiên là không thể nói nhiều về việc này. Chu Cảnh Sâm trịnh trọng cảm ơn ông Tôn đã giúp đỡ hai nữ nhân của nhà mình, may mà có ông ấy cho nên mấy người bọn họ mới có thể kịp thời trốn thoát thị trấn vào lúc hỗn loạn.
"Làm gì có, vào lúc đó, tất cả đồ đạc đã được chất lên xe. Ta chỉ đưa người về thôn như bình thường." Ông Tôn vội vàng xua tay: "Hơn nữa, ngày thường ta nhận nhiều ân huệ của Chu gia cho nên việc này cũng đáng."
Hai bên nói vài lời khách sáo rồi đi vào trong nhà. Ông Tôn khom người, thái độ nói chuyện với Chu Cảnh Sâm hoàn toàn khiêm tốn. Không biết vì sao, đứa nhỏ này của Chu gia lại khiến cho ông Tôn có cảm giác áp bức, căng chặt da đầu. Cho dù đã gặp hắn không ít lần, nhưng mỗi lần ở trước mặt Chu Cảnh Sâm thì ông ấy lại hành động vô cùng cẩn thận. Chu Cảnh Sâm dường như chú ý tới dáng vẻ quẫn bách của ông ấy, đang chuẩn bị lên tiếng mời ông Tôn vào phòng ngồi xuống. Bỗng nhiên có tiếng gọi từ bên giếng: "Tướng công, chàng đi đâu thế?"
Chu Cảnh Sâm quay đầu lại: "Hả?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây