“Mặc dù không biết doanh địa bình thường có thể ra ngoài hay không, nếu như có thể ra, không thể thiếu những lúc mời đồng liêu uống rượu. Đôi mắt của Diệp Gia cực kì rõ ràng, dưới ánh nến hai ngọn lửa nhảy vọt trong mắt, chiếu sáng rực rỡ.
Chu Cảnh Sâm khẽ động trong lòng, ánh mắt nhìn Diệp Gia đầy dịu dàng. Hắn khẽ cười, đặt bút trong tay xuống. Vừa mới định cầm lấy, chỉ thấy Diệp Gia nhìn chằm chằm bạc mặt mày nhăn nhăn, lại đưa tay gảy một khối lớn bạc về, trước mặt hắn biến thành mười lượng.
Ngẩng đầu một lần nữa, nàng đã thẳng thắn cười nói: “Hai mươi lượng quá nhiều, nói không chừng sẽ bị xem như người tiêu tiền như rác, vẫn là mười lượng tốt hơn.
Chu Cảnh Sâm: “…
Ngày mai phải đến trụ sợ, tạm dừng không buôn bán một ngày. Mặc dù sáng mai không cần dậy sớm, nhưng Diệp Gia nhìn sắc trời ngoài cửa sổ một chút, ngáp một cái cũng chuẩn bị đi nghỉ ngơi. Cũng phải nói, lịch trình cú đêm của Diệp Gia đã được điều chỉnh sau khi đến thời cổ đại. Quả nhiên, con người không thể thay đổi thói quen xấu vì ở nơi phồn hoa có quá nhiều trò giải trí, đến nơi khỉ ho cò gáy là lập tức lành mạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây