Hắn một công đôi việc, vừa vẽ tranh vừa nhìn nàng. Cơ hội có thể quang minh chính đại nhìn nàng, hắn làm sao có thể bỏ lỡ.
Nơi đây chỉ có hai người bọn họ. Cố Đình Viễn trong lòng rất vui, nhưng khi thấy động tác nàng đột nhiên làm động tác ôm cánh tay, hắn lại cảm thấy đau đớn trong lòng.
Khắp người nàng toả ra lãnh ý, nhìn qua lạnh như băng không dễ chọc phá, nhưng thực chất chỉ là lớp vỏ mỏng manh. Nàng đã quá căng thẳng, như thể chỉ một chút nữa thôi sẽ sụp đổ.
Hắn tự hỏi, vị khách vừa nãy, không biết đã làm gì? Xé đi bức tranh sơn thuỷ, đặt lại giấy, hắn bắt đầu vẽ một bức tranh mới.
Hắn biết Bảo Âm rất thích hoa mẫu đơn, cảm thấy rằng hoa mẫu đơn rất lộng lẫy, quốc sắc thiên hương..
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây