Mũi kiếm của Hoắc Khê Ninh di chuyển xuống, theo sát cổ hắn: "Lần sau."
Loại người này hắn thấy cũng nhiều. Chỉ là loại tạp nham sao có thể khiến hắn e ngại.
Hắn vươn tay về phía trước, mũi kiếm nhanh chóng tới gần, nhẹ nhàng vạch một đường máu lên cổ Lưu Thiết Ngưu đang run rẩy. "Aaaa" Lưu Thiết Ngưu kêu một tiếng thê lương, gắt gao ôm lấy cổ, chật vật đứng dậy chạy đi: "Giết người rồi! Giết người rồi!"
Khi đi ngang qua chỗ buộc ngựa, con ngựa ngước cổ lên, hí hí hii hi hi. kêu một tiếng.
Nhìn Lưu Thiết Ngưu bỏ chạy, Hoắc Khê Ninh thu hồi trường kiếm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây