Khẽ cười một tiếng, lại nhanh chóng nén cười lại. Hai tay chắp trước ngực, chậm rãi đi về phía bắc.
Nàng không muốn đi gọi Đỗ Kim Hoa.
Vô nghĩa. Mối hôn sự này, cũng sẽ không thành. Cần gì phải gọi Đỗ Kim Hoa về, cố gắng niềm niềm nở nở trò chuyện với người khác?
Lâu không gặp được ai, đại nương kia không kiên nhẫn được, tự nhiên sẽ đi về.
Trần Bảo Âm đi chầm chậm dọc theo con đường quanh co. Nàng rất ít khi ra ngoài một mình, dù ở nhà, lên trấn, hay giặt quần áo bên bờ sông, luôn có người đi cùng, có khi là tẩu tử, có khi là hài tử trong nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây