"Tam Tự Kinh vẫn lấy một trăm năm mươi văn tiền." Hắn tính tiền theo số chữ: "Bách Gia Tín tám mươi văn tiền."
Nghe có vẻ là một mức giá rất trung thực, nhưng Trần Bảo Âm vẫn ép giá: "Đây không phải là lần đầu chúng ta chiếu cố ngươi làm ăn, có thể bớt giá chút được không!"
"A. Được. Được." Cố Đình Viễn theo bản năng nói. Mức giá này đã rất phải chăng, nếu bớt đi, hắn gần như là làm không công.
Do dự một chút, hắn nói, "Rẻ hơn nhiều nhất là năm văn tiền."
"Được!" Trần Bảo Âm trả lời ngay lập tức. Năm văn tiền cũng là tiền, mua mấy cái bánh bột mỳ trắng, có thể để cho Đỗ Kim Hoa ăn!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây